10.
"Muốn ăn gì không? Anh nói với đầu bếp."
Chung Dữ thẫn thờ lắc đầu: "Gì cũng được."
Tôi liếc nhìn hắn, rồi bỏ đi.
Những ngày này, để hắn phục hồi cơ thể của mình, tôi đã xem vài quyển sách.
Sản phụ ăn gì để nhanh khoẻ, uống gì lợi sữa, tôi đều thuộc lòng.
Tôi vào bếp, cùng đầu bếp trao đổi các món ăn buổi trưa.
Bình thường, tôi đã về nhà vào giờ này. Nhưng hôm nay, tôi đột nhiên muốn đi xem con gái một lát.
Đến cửa phòng bệnh, lại nghe tiếng hai người nói chuyện.
Tôi giật mình, là Hồ Duyệt.
Cô ta đã lén lút theo tới đây.
Có vẻ cô ta vẫn chưa yên lòng, sợ tôi không chịu ly hôn. Nên đã đến đánh tiếng, rồi nhân cơ hội chọc tức tình địch.
Chỉ cần nghe giọng điệu, cũng có thể hình dung được, vẻ mặt cô ta kiêu ngạo như thế nào.
"Sinh đứa bé thì sao? Người chồng cô yêu nhất mãi mãi là tôi thôi!! Lâm Kiều à, tôi nói rồi, cô mãi mãi không thắng được tôi đâu"
Chung Dữ lúng túng nói: "Duyệt Duyệt! Em không cần ác cảm với anh như vậy. Có thể em không tin, nhưng anh thực sự không phải là Lâm Kiều!!!"
"CƯỜI C.H.Ế.T MẤT!"
Hồ Duyệt ngắt lời hắn, cười nói: "Vậy ra A Dữ nói thật! Cô thật sự là điên rồi."
"Nếu cô đã điên rồi, tôi cũng không ngại nói thẳng. Trước đây, là tôi cố ý chọc điên cô, cố ý làm cô ghê tởm..."
Ừmmmmm, Tất nhiên tôi biết nha, còn cần cô nói ra sao.
Ban đầu, tôi chỉ vui vẻ đứng xem kịch, nhưng giây tiếp theo, đột nhiên nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-nao-da-khien-ban-doc-cam-thay-sang-khoai-nhat/451902/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.