3.
Tôi đứng dậy đi ra ngoài, nhìn Chung Dữ ngã xuống đất, cả người co lại do đau đớn.
Trong nội tâm, tôi chỉ cảm thấy mỉa mai.
Tôi đã từng yêu hắn nhiều như thế nào.
Dù sợ hãi hôn nhân sinh con, nhưng vẫn đồng ý gã cho hắn, vì hắn mà sinh con.
Tôi đã từng nghĩ rằng, hắn thực sự yêu tôi.
Một tổng giám đốc trẻ tuổi, giá trị con người lên tới hàng trăm triệu, lại để mắt tới tôi, một nhân viên mới không bối cảnh. Mỗi ngày, dù mưa hay gió, không ngại đón đưa tôi đi làm, tự tay nấu ăn cho tôi, theo đuổi tôi trong suốt nửa năm. Đây không phải là yêu thì có thể là gì?
Vào ngày kết hôn, lúc mời rượu, một người bạn học say khướt của hắn nhìn tôi và nói: " Giống! Cô rất giống đó!"
Khi đó, tôi còn nghĩ anh ta đang nói tôi và Chung Dữ có nét phu thê, nội tâm còn rất vui vẻ.
Bây giờ nghĩ lại, thật là ngu ngốc.
Một năm sau ngày cưới, Chung Dữ vẫn luôn đối tốt với tôi, tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ hạnh phúc cả đời.
Thế nhưng, tới khi tôi mang thai tháng thứ năm, cơn ác mộng đã tới.
Ngày hôm đó, Chung Dữ đưa tôi đi khám thai.
Trên đường đi, chiếc điện thoại trượt rơi vào khe hở, tôi thò tay định lấy lên, không ngờ lôi lên một chiếc quần lót ren.
Tôi lật cái quần lót đó ra, dấu vết xé rách đầy bạo lực trên đó đã khiến tôi tuyệt vọng.
Tôi có thể hình dung ra được, người đàn bà kia, đã hả hê tự đắc như thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-nao-da-khien-ban-doc-cam-thay-sang-khoai-nhat/451898/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.