Trở lại phòng thiền, mẫu thân đã biết chuyện ta cãi nhau với Tề Minh Tiêu ở trong chùa.
Bà ấy tự tay pha cho ta một tách trà, chậm rãi nói: "Ta không ngăn con hòa ly, nhưng dù sao con cũng là nữ nhi, con cãi nhau với Tề Minh Tiêu và nữ nhân kia trước mặt mọi người, có lợi ích gì cho con?"
Đạo lý mẫu thân nói, ta đều hiểu.
Ta cũng là người được dạy dỗ từ nhỏ.
Nhưng mà, có thù không báo không phải là người bình thường.
Ngụm tức này giữ trong lòng rất khó chịu, ta sợ bản thân mình sẽ bị tức c h ế t.
"Mẫu thân nói đúng, con gái biết sai rồi."
Mẫu thân thở dài: "Con luôn miệng nhận sai, nhưng lại không sửa."
Ta cười mà không nói.
Một tiểu sa di đúng lúc đến, mời chúng ta đến trai đường dùng cơm chay.
Mẫu thân nói cơm chay của Tướng Quốc Tự nổi tiếng xa gần, bảo ta nếm thử.
Chúng ta vui vẻ đi đến đó, từ xa đã nghe thấy tiếng cãi vã ầm ĩ từ cửa trai đường truyền đến, còn có tiếng khóc lóc thảm thiết.
Bảo Nhi vội vàng chạy đến dò hỏi.
Nữ nhân ngồi trên mặt đất khóc, thường xuyên bị phu quân bạo hành ở nhà.
Sau đó, nàng ta uy h.i.ế.p nhà chồng, không cho nàng ta hòa ly, sẽ mang theo con tự sát.
Cuối cùng nàng ta cũng hòa ly thành công, trốn về nhà mẹ đẻ, nhưng lại phải chịu đựng sự mắng chửi của mẫu thân và trách móc của huynh tẩu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-hoa-ly/3576102/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.