Hắn xuất chinh ba năm, mang theo một cô nương từ chiến trường trở về.
Trước cổng phủ, rất nhiều người đang nhìn.
Ta kinh ngạc nhìn Tề Minh Tiêu, không thể tin nổi.
Vận khí của hắn vốn dĩ đầy ắp, bây giờ chỉ còn lại một nửa.
Ta có thể nhìn thấy vận khí của mỗi người.
Chuyện này, bắt đầu từ ngày ta và Tề Minh Tiêu thành thân trở về nhà mẹ đẻ.
Lúc đầu ta cho rằng phụ thân sẽ gây khó dễ cho Tề Minh Tiêu, bởi vì phụ thân vẫn luôn không đồng ý chuyện này, thấy ta thích Tề Minh Tiêu, mới miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng ngày đó trở về nhà mẹ đẻ, phụ thân đối xử với Tề Minh Tiêu rất hoà nhã, còn ân cần dạy bảo hắn rất nhiều chuyện triều chính.
Cũng chính lúc đó, ta bỗng nhiên nhìn thấy vận khí của mỗi người.
Chỉ không nhìn thấy của bản thân ta.
Lúc này, ánh mắt Tề Minh Tiêu hơi né tránh, giới thiệu với ta:
"Phu nhân, đây là Liễu Tịch Nhược, Liễu cô nương. Người thân của nàng ấy đều không còn, rất đáng thương, ta liền mang nàng ấy về."
Nơi chiến tranh, bách tính là khổ nhất.
Người đáng thương, cô gái đáng thương, nhất định không chỉ có mỗi Liễu Tịch Nhược.
Cách thu xếp cho những người này có muôn vàn kiểu.
Vậy mà Tề Minh Tiêu lại cố tình chỉ mang Liễu Tịch Nhược về.
Liễu Tịch Nhược này, cũng không đơn giản đâu!
Ta nhìn về phía nàng ta.
Khuôn mặt nàng thanh tú, y phục giản dị, ôn nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-hoa-ly/3576096/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.