Buổi tối.
Căn phòng tương đối rộng được giải trí đơn giản. Chiếc giường bao phủ một lớp ga trải màu xám trắng, tủ quần áo âm tường đặt bên phải giường, hai bên đầu giường là hai cái tủ quần áo nhỏ. Bàn học được đặt đối diện với giường đang bật đèn, Minh Vũ đã ngồi vào bàn từ sớm, anh đang giải bài toán nâng cao.
Thỉnh thoảng, anh lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ đang mở, đối diện phòng anh là chiếc bàn học nhỏ, vẫn đang sáng đèn. Ngọc Quỳnh ngồi trước bàn đang buồn lấy đầu bút viết, nghĩ rồi lại tiếp tục đặt bút viết. Cậu ngơ ngác nhìn bộ dạng của cô một hồi, sau cậu lại chăm chú xuống tiếp tục làm bài.
Khi bạn cúi đầu lên lần nữa, nhìn chiếc đồng hồ để trên kệ. Đã hơn 8 giờ rồi. Minh Vũ nhìn sang căn phòng đối diện, cánh cửa sổ đã đóng từ lâu, rèm cửa màu xanh nhạt cũng đã được kéo kín. Chỉ duy nhất căn phòng là còn ánh đèn flash vàng. Nghĩ cũng phải, dã là giờ này rồi lên chắc cô đã đi ngủ hay đang đọc truyện tranh rồi. Không chăm học như thế.
Minh Vũ đưa tay đóng sách các bài nâng cao đang làm, khi chuẩn bị tắt đèn bàn thì cánh cửa phòng bật mở. Ngọc Quỳnh ló đầu nhìn, thấy anh nghe thấy tiếng động quay lại nhìn mình thì cười tươi rói, lách người vào phòng anh. Cô mặc váy mùa thu dài qua đầu gối màu trắng sữa, chân vẫn còn đi đôi dép bông hình con thỏ. Mái tóc dài đã được chải gọn trên đầu, một vài sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-toi-va-cau/2993223/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.