Tâm trạng đi học của Chi ngày hôm nay phấn khởi hơn hẳn. Hôm nọ, Chi đã xin gặp riêng cô giáo dạy địa để xin phép được nghỉ học vì gia đình có việc bận chưa thể thu xếp thời gian đi học được. Thế nhưng sáng nay, Chi đã gặp lại cô để xin lỗi và xin phép được đi học lại với lý do nhàm chán mà Chi bịa ra rằng mình đã thu xếp được thời gian. Cũng may, Chi ngoan ngoãn và chăm chỉ nên giáo viên cũng sẽ hiểu và thông cảm cho Chi.
Thấy Chi hớn hở quay về lớp, Ngọc cũng không khỏi tò mò. Mới cách đây vài hôm mặt còn ủ rũ nói mẹ sẽ bị mất việc, sao nay có thể hơn hớn như vậy được?
- Mày sao thế? Có chuyện gì mà vui thế? - Ngọc tò mò hỏi Chi khi Chi ngồi về vị trí, đợi đánh trống vào học.
- Mẹ tao không bị mất việc, điều đó khiến tao vui không ngủ nổi nữa là... - Chi mỉm cười tinh nghịch khoe với Ngọc.
- Thật sao? May mắn thế? - Ngọc bất ngờ.
Hôm qua Ngọc cũng đã băn khoăn lắm, Ngọc không biết có nên đưa tập tiền lẻ mà mình đã tiết kiệm cho Chi hay không. Dù biết là xuất phát từ tấm lòng, thế nhưng Ngọc sợ nó sẽ đụng chạm tới lòng tự ái của Chi. Vốn dĩ là bạn học còn đi với nhau 3 năm nữa, Ngọc không muốn làm Chi bị khó xử.
- Ừm, nói chung lý do thì mày sẽ không tin nổi đâu, tới tao còn không tin nổi nó trở thành hiện thực...
Chi nghĩ ngợi lại hành động hôm qua của Trúc. Trúc đã cái điều mà Chi không nghĩ Trúc được quyền làm như thế. Vì đống hồ sơ tài liệu đó liên quan tới cả một công ty, cơ quan nhà nước, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-cua-princess/44606/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.