Tuy chỉ là làm một viên chức nhỏ, với Khang Ngôn không mấy có bao nhiêu mục tiêu vĩ đại trong tương lai thì như thể đủ thỏa mãn rồi. Sau khi tốt nghiệp, Khang Ngôn cùng Lý Tuệ làm cùng trong một công ty quảng cáo.
“Khang Ngôn, anh đem văn kiện này photo thành 30 bản nha, chỉnh lý tốt, đưa đến phòng họp.”
“Ân, anh biết rồi.”
Từ chỗ Lăng Tả tiếp nhận tài liệu, phải đi sao chép 30 bản, nhiều trang như thế, phỏng chừng sẽ tốn khá lâu.
Lúc này, có người hô phòng họp đều chưa chuẩn bị xong, tài liệu cũng không có, mà quản lí bên kia lại đã qua rồi khiến nhất thời người người chạy qua lại ở cửa ra vào như có cứu hỏa.
Nếu như không phải trong trí nhớ nhiều ít còn có bóng dáng Thẩm Bạch, Khang Ngôn cũng sẽ không đến nỗi xa xa thấy hình dáng tương tự mà luống cuống, thoáng cái cảm giác phía sau lưng có mồ hôi lưu lại, trời cũng sắp vào thu rồi.
Chột dạ, Khang Ngôn đưa lưng về phía cửa ra vào, nghĩ mau đem văn kiện này sao chép cho xong, chỉ là một phần văn kiện có quá nhiều trang, khiến cho Thẩm Bạch có chút vội vàng mà loạn động.
Mắt thấy những người kia đã sắp đi ngang qua mình, Khang Ngôn thoáng cái liền cứng còng cả người, giống như hắn chính là một tên móc túi vừa phạm tội, hiện tại bị cảnh sát điều tra khắp nơi, chột dạ vô cùng.
Sao, không có động tĩnh? Có phải hết giấy hay không?
Đã kiểm tra thì vẫn còn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-bon-mua-chi-nuoc-chay-giua-he/1863790/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.