Tình yêu, thật sự giống như là một phép màu. Nó soi đường chỉ lối cho con người ta tìm đến với nhau. Tình yêu, thật sự là giống như một bài toán đố vậy, chỉ những người trong cuộc mới có thể giải đáp cho nó. Yêu...người ta thường mặc niệm yêu chính là phải đem lại hạnh phúc cho đối phương, cùng với đối phương chung sống đến khi trút xuống hơi thở cuối cùng.
Anh và cậu gặp được nhau, đến với nhau có lẽ là do duyên số. Vận mệnh trớ trêu đẩy đưa hai người tiến tới yêu thương, rồi bỗng dưng sinh ra cái loại cảm giác gắn bó và lệ thuộc vào nhau. Anh là thầy giáo dạy bơi lội, còn cậu chính là cậu học trò ngốc nghếch đang học bơi để xua tan đi nỗi ám ảnh đều mỗi ngày giày vò trong tâm trí. Chính nguyên nhân này mà họ đã gặp nhau và trao cho nhau thứ tình cảm mãnh liệt mà nồng thắm.
Anh "tận lực" dạy dỗ cậu, không những khi học bơi, mà còn muốn dùng cậu "học" ở trên giường nữa, khiến cậu thỏ ngốc nghếch vô cùng thuận theo con sói xám phúc hắc. Ai nha, "kỹ thuật" của anh thật là điêu luyện, khiến cậu chỉ muốn rên la đầy khổ sở nha! A a, ai tới cứu cậu có được hay không? Đi học bơi mà cư nhiên tha về cho mình một ông chồng rồi?