Biến cố bất chợt xảy ra như vậy khiến Trần Loan bất ngờ, không chỉ có nàng cảm thấy ngạc nhiên sâu sắc, mà ngay cả Thừa Tướng và các lão tướng đang quỳ gối cũng đưa mắt nhìn nhau, không biết hành động lần này của Hoàng Hậu có ý gì.
Tam công chúa là hòn ngọc quý trên tay, lá ngọc cành vàng chân chính.
Ba năm trước Hoàng Thái Tử của Tấn quốc đã có ý cầu thân, nhưng vẫn luôn bị Xương Đế lấy việc công chúa còn nhỏ mà kéo dài, khiến hắn cầu mỹ nhân mà không được.
Hòa thân gả thấp, lôi kéo triều thần, dẫn dắt quan hệ ngoại giao tốt đẹp vẫn luôn là trách nhiệm không thể trốn tránh của công chúa hoàng gia, nhưng Xương Đế cứ thế từ chối, truy cứu nguyên nhân thì đơn giản chỉ là sợ tam công chúa gả đi bị bắt nạt, gọi trời không đáp gọi đất không thấu, rơi vào đường cùng bị người ta ức hiếp và vứt bỏ.
Đế vương một đời dường như đã trao tình thân cả đời cho đích nữ của mình.
Bản thân Kỷ Thiền cũng sững sờ, mãi đến khi trông thấy đuôi mắt Hứa Hoàng Hậu đỏ lên, nàng ấy mới đột nhiên mở to mắt, cánh môi đỏ bừng đã mất đi màu máu, mấy hàng lệ tuôn rơi lã chã, khóc không thành tiếng.
Chuyện mà nàng ấy có thể nhận ra, đương nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Xương Đế.
“Được rồi, chuyện nên sắp xếp trẫm đều đã dặn dò rồi, chư khanh lui ra đi.” Lúc này Xương Đế lại đột nhiên có tinh thần, ánh mắt sắc bén, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-tuoc/2887215/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.