Mọi chuyện chờ kết quả đã rồi nói.
Viên Viễn ngồi trên ghế, vẻ mặt u ám nguy hiểm, ánh mắt nặng nề như sắt lạnh dán chặt lên người nữ tử mặt hoa da phấn phía đối diện. Cuộc đời này của hắn cực kỳ suôn sẻ, chỉ có duy nhất chuyện trên người nàng ấy mới gặp phải trắc trở.
Chuyện hoang đường mấy năm trước vẫn chưa được giải thích rõ ràng, lại gặp thêm chuyện kinh tởm như vậy nữa, Đại Yến này, trời sinh khắc hắn sao?
Nghĩ đến đây, Viên Viễn quay đầu nhìn thẳng vào người đàn ông ngồi ghế chủ vị. Kỷ Hoán nhíu mày, ung dung nghiêng người nói hai câu vào tai Trần Loan, đồng thời quang minh nắm tay người ta.
Phi, hiện tại đắc ý cái gì? Lúc trước tình trường không được như ý, Kỷ Hoán cũng không tốt hơn hắn là bao.
Vết thương dưới ống tay áo đang quấn một lớp vải trắng, người bên cạnh không biết, hắn cũng không coi trọng.
Viên Viễn hắn là nhân vật kiêu ngạo và ngạo mạn đến mức nào? Đối diện với thiên quân vạn mã, mũi tên bắn lén lạnh lùng trên chiến trường cũng không hề nhíu mày, bây giờ tiếp xúc với bộ đồ cung nữ, ngửi thấy mùi phấn trên đó, cuối cùng không thể không lấy đao ép bản thân tỉnh táo.
Cũng bởi vì hành vi điên rồ và con dao găm lạnh lùng sắc bén đã khiến Xảo Xảo sợ vỡ mật, khiến nàng ta kinh hãi hét lên, kinh động đến thị vệ bên ngoài.
Nếu không phải vì một tiếng này, khoảnh khắc tiếp theo con dao găm không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-tuoc/2887161/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.