Người đến hôm nay đều là nữ quyến hậu trạch, bởi vì lão thái thái gửi thiệp mời, nên có vài lão phu nhân cũng hân hạnh tới đúng hẹn. Núi giả đình hồ, vườn hoa nhà chính, khắp nơi đều là tiểu thư nhà quan xinh đẹp đáng yêu, giọng nói dịu dàng tựa oanh yến, tự hình thành nên khung cảnh náo nhiệt.
Loại ngạch cửa hàng đầu như phủ Nam Dương Vương, tất nhiên không có suy nghĩ nào khác, đơn giản là nể mặt lão thái thái nên mới tới tham dự, nhưng những thế gia cùng bậc đang xuống dốc thì khác.
Hiện tại phủ Quốc Công chỉ có một mình Trần Xương Hằng là con nối dõi, lúc này di nương phù chính, không ngoài dự đoán thì hắn ta chính là thế tử phủ Trấn Quốc Công. Nếu đích nữ nhà mình gả qua sẽ trở thành phu nhân thế tử danh chính ngôn thuận, hai nhà qua lại thân thiết, có rất nhiều lợi ích.
Không chỉ một hai vị phu nhân thế gia có ý tưởng này.
Vậy nên có thể nói hôm nay Khang di nương giống như cá gặp nước, nụ cười thoả đáng trên gương mặt chưa từng dừng lại, bà ta đang hưởng thụ cảm giác tôn kính đến muộn mười mấy năm này, chỉ cảm thấy khổ tận cam lai (*).
(*): Thời kỳ gian khổ đã qua, giờ đã đến lúc hưởng sung sướng.
Ánh nắng trên đỉnh đầu đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, dưới cái nắng gắt chói chang, sắc mặt Trần Loan càng thêm nhợt nhạt không một chút máu. Từ nhỏ nàng đã dùng đủ các loại thành phần bổ dưỡng, chiều chuộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-tuoc/2886878/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.