Buổi trưa, Sang Hiểu Thi và Sang Hiểu Du nắm tay anh em nhà họ Hoàng lôi ra phòng khách. Miệng liên tục chí choé.
" Cậu chủ thật là đáng phạt. Sang Hiểu Thi không có bên cậu một tháng trước thì cậu vẫn sống tốt bên cạnh hai cô ta. Mà lúc biết được sự thật sao không chịu sống tốt một tháng sau, suốt ngày công việc, công việc. Cuồng công việc đến nỗi bỏ ăn cho đau dạ dày, đổ bệnh rồi thì không chịu uống thuốc "
Sang Hiểu Thi được Thiên Minh ôm vào lòng ngồi trên đùi anh, miệng nhỏ trách mắng nói một hơi.
" Vậy em phải quản tôi chặt vào "
Hoàng Thiên Minh nói. Sang Hiểu Thi tròn tròn ôm thật thích như một con gấu bông nhỏ nhắn đáng yêu. Ôm vô cùng ấm áp và dễ chịu.
" Hứ...ai thèm quản cậu chủ "
Hiểu Thi ngại ngùng nói. Lời nói của cậu chủ thật là trầm ấm, ngọt ngào bội phần. Nghe như mật rót vào tai.
Câu nói tuy đơn giản nhưng hàm chứa ý nghĩa sâu xa. Sang Hiểu Thi không dám nghĩ tới.
Hiểu Du lấy đùi của Thiên Phong làm gối kê đầu mà nằm. Cất giọng bực bội.
" Cậu chủ Thiên Phong cũng vậy. Lớn xác rồi mà không chịu chăm chút cho bản thân. Haizzz..."
Hoàng Thiên Phong nhéo mũi Sang Hiểu Du. Dám đem anh ra giáo huấn, mèo ngốc Hiểu Du, em thật là to gan.
" Lại nhéo mũi Hiểu Du "
Sang Hiểu Du xoa xoa cái mũi đỏ ửng tội nghiệp của mình, cau có mà lườm Thiên Phong.
Hoàng Thiên Phong chuyển qua bẹo má Hiểu Du. Trêu chọc cô phát điên.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-that-yeu-nghiet/975197/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.