Sáng hôm sau, mặt trời đã lên cao. Sang Hiểu Du khẽ nheo nheo mắt thức tỉnh.
Quay sang Thiên Phong gỡ miếng dán hạ sốt ra. Áp trán mình vào trán anh. Nhiệt độ cơ thể giảm rồi, đã hết sốt.
Nhấc cánh tay đang ôm eo mình ra. Hiểu Du nhẹ nhàng bước xuống giường vào phòng tắm vscn.
Không ngờ cậu chủ vẫn còn giữ những vật dụng này của cô.
Sang Hiểu Du vscn xong, đi lại giường đánh thức Hoàng Thiên Phong. Lay lay vai anh, í ới gọi.
" Cậu chủ dậy mau, Hiểu Du cho cậu bồi bổ sức khoẻ "
Thiên Phong đưa tay lên trán. Không còn miếng dán, chắc là Hiểu Du tháo ra rồi. Tung chăn ngồi dậy, uể oải không muốn rời giường.
" Hiểu Du, tôi lười đi quá "
Lần đầu tiên Hiểu Du nghe cậu chủ nũng nịu. Ngạc nhiên hiện rõ trên mặt. Cười cười mà nói.
" Thôi nào cậu chủ, cậu nằm bẹp dí trên giường làm sao thư giãn gân cốt được "
Hoàng Thiên Phong lợi dụng Hiểu Du đang nói liến thoắng hôn vào môi cô. Đem lưỡi mình tiến sâu vào trong, dò tìm mật ngọt hút sạch. Sang Hiểu Du đầu óc trống rỗng, phối hợp đáp trả.
Thiên Phong mơn trớn cánh môi đỏ hồng của Hiểu Du, cuồng nhiệt mà hôn tới tấp.
Sang Hiểu Du hôn rất vụng về, không có kĩ thuật nhưng càng làm Thiên Phong kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.
Môi và lưỡi cứ quấn lấy nhau đến khi hết dưỡng khí mới luyến tiếc buông nhau ra kéo theo sợi chỉ bạc mờ ám.
Sang Hiểu Du đỏ mặt, cố đem từng ngụm không khí nuốt vào. Cậu chủ thật là yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-that-yeu-nghiet/975196/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.