Sau hai hôm ở lại thì Nguyệt Dao Dao được thật về nhà nhờ cái miệng dẻo của mình.Khỏi phải nói cô vui sướng đến cỡ nào nếu bị hắn nhốt 1 tuần ở đó chắc là cô bị cái không khí ở bệnh viện giết chết mất
Mà cái tên Đằng Hàn Mạc cũng thật quá đáng.Rõ là ở bệnh viện đông người như thế mà lại lúc nào cũng lợi dụng chiếm tiện nghi ăn đầu hủ của cô không màng tới xung quanh đúng là đồ mặt dày
Mà thôi hôm nay là ngày cô được về nhà cũng là ngày "chị mẹ "của cô cũng vừa dứt với cả hôm trước khi đến thăm cô bà chủ (Ái Châu)cũng đã hứa sẽ làm bánh kem dâu cho cô ăn,làm sao mà không vui cho được
Vừa về đến nhà Đằng Hàn Mạc không ở lại ăn cùng cô và bà Ái Châu mà đi thẳng lên lầu làm việc
"Bà chủ.." cô nhìn Đằng Hàn Mạc thờ ơ đi lên lầu rồi lại nhìn lại bà Ái Châu.Cô biết bây giờ bà chủ đang rất buồn
"Ta không sao "Tuy trong lòng đau xót với cùng nhưng bà vẫn cố trấn an bản thân mình và mỉm cười
Nhận thấy đôi mắt Nguyệt Dao Dao vẫn còn chút gì đó không an tâm bà lại mỉm cười vuốt mái tóc cô,bảo cô ăn nhanh rồi lái sang chuyện khác để nói
Dù rằng biết là giữa hắn và bà chủ có mâu thuẫn gì đó nhưng làm như vậy có phải rất quá đáng hay không.Cô là quyết định sẽ tìm hiểu và giải hoà cho họ nhưng bây giờ tạm gác lại thưởng thức bánh kem đã
" hayza!về nhà thật thích " ăn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi/1327286/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.