Hạo Minh được đưa vào một phòng hồi sức VIP, đặc biệt rằng, muốn vào thăm cậu thì chỉ vào được mỗi lần một người, và người đó phải mang khẩu trang, găng tay cùng các đồng phục tại bệnh viện để tránh lây vi khuẩn từ bên ngòai cho cậu.
Hà Mỹ Hoa thì khóc đến ngất lên nhất xuống, cũng đúng, Hạo Minh có thể coi là đứa con mà cả Hà Mỹ Hoa và Quan Hạo Vương khó khăn lắm mới có được, giờ nếu cậu có chuyện gì thì cả gia tộc sẽ đại loạn chứ nói chi là buồn
Về phần Nguyệt Uyển, cô biết mọi chuyện đều là đó mình, hai ngày liên tiếp cô nghỉ học,tự nhốt mình trong phòng, cô còn không dám bước chân đến bệnh viện, cô thực sự không nhìn được cảnh Hạo Minh nằm đó bất động,cô dằn vặt,cô nhớ cái dáng vẻ tinh nghịch của cậu, thật sự rất nhớ,...
Nguyệt Dao Dao cũng đã nói chuyện với Nguyệt Uyển nhưng có lẽ đó cú sốc lớn nên con bé cũng chỉ ậm ừ cho qua
Qua đến ngày thứ 3, sáng hôm đó,Nguyệt Uyển thức dậy trông vô cùng mệt mỏi, cô vệ sinh cá nhân, mặc chiếc áo phông đơn giản cùng với quần jean rồi đi đến bệnh viện. Cả đêm qua cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô không thể hèn nhát như thế được, những lần trước cô đã vô tình trốn tránh tình cảm của cậu, giờ cô không muốn tiếp tục trốn tránh nữa, cô phải đối diện, nếu hôm nay cô không nhìn cậu không nói với cậu điều mà trong lòng cô mấy ngày này luôn thổn thức thì có thể sẽ chẳng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi-2/2100474/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.