" Bảo bối, đang làm gì?" Từ đằng sau Đằng Hàn Mạc vòng tay qua eo cô gái nhỏ đang nấu thức ăn,vùi đầu vào cổ cô thì thầm
Đúng là lì lợm,đã bảo nghỉ ngơi lại lết mông xuống bếp làm việc.Cô gái ngốc này! Nhưng mà tâm trạng hắn rất tốt,nhìn thấy người ta nấu đồ ăn cho mình mà làm sao không vui cho được
" A! cậu, em đang nấu cháo sườn, sắp xong rồi cậu ra bàn ngồi đợi em đem ra cho " Nguyệt Dao Dao rõ biết là hắn sẽ vào bếp ôm mình nhưng cũng không tránh khỏi giật mình, cảm giác rất thoải mái khi nghe mùi hương bạc hà quen thuộc dễ chịu tiến tới gần
Đằng Hàn Mạc nghe răm rắp theo lời cô, tiến lại chiếc bàn ăn bằng gỗ cao cấp,bỏ chiếc áo vest đợi mèo nhỏ của mình mang đồ ăn ra thôi
" Đây này, cậu ăn thử xem tay nghề của em có tiến bộ không " Cẩn thận bưng chén cháo đặt ngay ngắn trước mặt hắn, cô ngồi kế bên tay chống cằm vui vẻ
Bây giờ nhìn họ chẳng khác gì đôi vợ chồng mới cưới
Đằng Hàn Mạc ăn một muỗng rồi hai muỗng khuôn mặt vẫn không có phản ứng gì,ảm đạm quá.
"Sao?Có ngon không cậu " Mở to trong mắt Nguyệt Dao Dao nghiêng đầu qua hỏi người đàn ông kế bên mình bằng khuôn mặn mong chờ
" Rất ngon bảo bối, có điều..." Phải nói là tay nghề của cô không thua kém gì ai đâu nha.Tuy hắn là người rất ít khi ăn ở nhà, thường được mời tới các bữa tiệc hay đi ăn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi-2/2100436/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.