"Nào Nguyệt Dao Dao em cố nhắm mắt lại nghe tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ này " Nhu Nhiên ngồi đối diện với Nguyệt Dao Dao trên chiếc ghế gỗ trên tay cô ấy là chiếc đồng hồ cầm tay nhỏ
Còn Lưu Ngạo Thiên và Đằng Hàn Mạc thì điềm tĩnh ngồi một bên
Căn phòng chìm vào dự yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng đồng hồ tíc tắc thật nhỏ
Nguyệt Dao Dao dần dần nhắm mắt lại,cô hít thở thật đều thật chậm và lắng nghe tiếng đồng hồ theo lời của Nhiên Nhu
Chẳng mấy chốc cô có cảm giác mình rơi từ từ vào trong một khoảng không,cố gắng mở mắt nhưng chỉ toàn thấy màu đen vây quanh mình cô loay hoay không biết nên làm thế nào thì có giọng nói hướng dẫn
"Dao Dao,bây giờ em cố gắng nhớ lại chuyện về 15 năm về trước bắt đầu từ việc em được nhận vào Đằng Gia trước đó là thức dậy ở bệnh viện trước đó nữa..." Tiếng nói của Nhiên Như phát ra từ trong khoảng không từ từ nhỏ dần Nguyệt Dao Dao điềm tĩnh nhớ lại từng chi tiết một việc 16 năm trước "
"Dao Dao,chúng ta ra thăm mẹ thôi "Một người đàn ông đứng tuổi nhìn vô cùng phúc hậu nắm tay con gái 8 tuổi của mình -Đó là cô sao?
Hai cha con cùng nhau đi bộ đến một cánh đồng hoa hướng dương rất đẹp,rất thanh tịnh.Cô bé tên Dao Dao kia vui vẻ chạy ra giữa cánh đồng,ở đó có một ngôi mộ trên đó có khắc tên một người phụ nữ " Nguyệt Hà Linh "
" Mẹ ơi,hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi-2/2100434/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.