Cánh cổng to lớn đồ sộ mở ra, biệt thự nhà họ Hoàng nguy nga hiện ra, bóng đem u tối cũng không nhấn chim được vẻ hoa lên hào nhoáng của tòa biệt thự. Ánh đèn bao phủ khắp nơi, ôm ấp những nụ hoa e ấp xinh đẹp trước sân. Một chiếc xe ô tô đen bóng tiến vào, cánh cổng nhanh chóng được hai người làm đóng lại.
Là xe của Hoàng Phong. Mấy ngày hôm nay, mẹ hán liên tục hối thúc hàn về ăn cơm, còn lí do ư?
Hán cười nhạt. Có lẽ, mẹ hắn đã nên nóng muốn thấy mặt con dâu lắm rồi.
Nhanh thôi mẹ yêu, con sẽ dẫn cô ấy đến gặp mẹ. Nhanh thôi. Hắn cười âm lãnh.
Nghĩ đến đây, đôi mắt Hoàng Phong lóe lên tia sáng quỷ dị. Hắn bước xuống xe, hai tay cài lại cúc áo vest trước bụng, một động tác nhỏ thôi nhưng cũng cực kì tao nhã, hai cô người làm đứng đó không khỏi trầm trò, cậu chủ đúng là quá đẹp trai rồi, làm gì có người đàn ông nào đến thở thôi cũng đẹp đến nao lòng như thế. Lối dẫn vào nhà tràn ngập hoa, cây cỏ xanh mướt mắt, Hoàng Phong bước đi trên thảm cỏ, lông mày hắn hơi cau lại, Hoàng Kim Ánh rất thích trồng hoa, thể nhưng mùi hương của chúng lại khiến Hoàng Phong cực kì khó chịu.
Đến nay mùi hương dễ chịu khiến hẳn say mê duy chỉ có mùi hương từ người con gái đó. Là mùi sữa non nẻo trên người cô, nhẹ nhàng dễ chịu trải khắp da thịt cô, khiến hắn ngây dại tham lam mê luyến. Hàng đêm hắn đều mơ thấy những lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619989/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.