Mùa đông của vùng đất miền Nam không lạnh như miền Bắc, hôm nay trời nắng nhạt, còn có chút gió se lạnh, bầu trời trong xanh không một gợn mây hệt như một bức tranh tươi sáng tô màu nước.
Sân trường Đại Học S hôm nay đông đúc chật kín người.
Những cô cậu sinh viên súng xinh trong bộ độ cử nhân, ai nấy đều cười tươi rói, cầm trên tay là tấm bằng tốt nghiệp, mặt trời vỡ vụn trên những tán cây rải xuống sân trường, chút nắng vàng hoa rạng rỡ.
Trên sân khấu, thầy hiệu trưởng bước lên, đứng trên bục cao, gương mặt già nua kéo cong một nụ cười phúc hậu, ông cúi người ghé sát vào micro: “Nào, mời các em đã nhận băng ổn định lại vị trí. Tôi biết hôm nay, các em rất hứng khởi nhưng tiếp theo đây mời các em ngôi xuống, ổn định, để buổi lễ được tiếp tục diễn ra. Sinh viên nhanh chóng ổn định vị trí. Sân trường chìm trong bầu không khí nghiêm trang.
Thầy hiệu trưởng lúc này mới tiếp tục, gương mặt rạng rỡ hân hoan, ông cất giọng vang vang: "Tiếp theo đây, tôi xin công bố trao hằng cho tân cử nhân xuất sắc khoa quản trị kinh doanh- k42, xin hãy dành một tràng pháo tay thật lớn để chúc mừng cho em Trần Nguyệt Vy. Mời em bước lên sân khấu nhận bằng. Chúng ta hãy chúc mừng cho cử nhân xuất sắc của khoa quản trị kinh doanh bằng một tràn pháo tay thật lớn.
Dứt lời, là tiếng vỗ tay hò hét của sinh viên, cùng tiếng nhạc hân hoan đầy kiêu hãnh vang lên như khúc diễn tấu hùng hồn ngợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619986/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.