Tối đến, sau khi đút cơm cho cô xong. Hoàng Phong mới đi tầm. Phòng bệnh cao cấp, đầy đủ tiện nghi như ở nhà. Ngoại trừ bếp ăn ra cái gì ở đây cũng có.
Mấy ngày hôm nay, Hoàng Phong cử luôn ở đây mà không về nhà. Công việc ở công ty cũng điều hành qua máy tính, vì vậy cũng không đến công ty.
Anh túc trực bên có 24 trên 24, di Ảnh và Nhật Tân cũng không thấy đâu.
Nguyệt Vy muốn gọi cho họ, nhưng không lại không có điện thoại. Cô cần môi, sợ sệt nhìn cánh cửa phòng vệ sinh đóng kín, rồi lại nhìn chiếc điện thoại ở trên bàn cách giường không xa.
Tiếng nước chảy vẫn truyền đến đều đặn. Nguyệt Vy lấy hết can đảm bước xuống giường, chân trần dần xuống sàn nhà, cảm giác lạnh bằng nhanh chóng truyền đến
Nhịp tim thình thịch liên hồi dưới lồng ngực. Cô bước nhanh đến bàn, không thể ra ngoài, nên chỉ có thể ngồi xuống sô pha. Cô cầm điện thoại lên, màn hình phát sáng, hình ảnh một cô gái đang ngủ đập ngay vào mắt khiến Nguyệt Vy sững người. Bức ảnh hình như được chụp vào buổi sáng, ảnh nắng nhàn nhạt hắt lên gương mặt trắng nõn, nhảy nhót trên hàng mi cong cong. Bờ môi anh đào mím chặt, hồng hào như cánh hoa, hiền hòa xinh đẹp như một công chúa đang ngủ. Thần sắc phóng khoảng tự nhiên, yên bình như đang mơ một giấc mơ đẹp. Cô gái đó chính là Nguyệt Vy. Lâu nay không đụng vào điện thoại của anh, không nghĩ rằng anh lại đặt ảnh cô làm hình nền. Tưởng tượng đến việc mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619982/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.