Hai tay Nguyệt Vy bị trói cứng lên đỉnh đầu, cô bật khóc nức nở, nhìn thấy hắn đang nhàn nhã tháo thắt lưng, phóng ảnh mặt mê loạn nồng nàn về phía mình, Nguyệt Vy càng thêm hoảng sợ.
Cô lắc đầu nguầy nguậy gần như van xin: “Đừng ở chỗ này... xin anh... Hoàng Phong... Dừng lại đi. Đừng mà. Đừng tới đây.”
Hắn cười khẩy một tiếng, khuôn mặt âm lãnh toát lên vẻ tuần lãng bức người.
Cả cơ thể trần như nhộng của hắn đã bổ nhào lên người cô. Nguyệt Vy hoảng loạn cực kì, cô hét ầm lên: "Anh nói yêu tôi cơ mà... tại sao lại đối xử với tôi như vậy... Hức... dừng lại... cầu xin anh... Tôi không muốn, thật sự không muốn.
Nhìn vào đôi mắt đỏ ửng ướt át của cô, máu huyết trong người Hoàng Phong như sôi trào, hắn cắn nhẹ vành tại cô, khàn giọng nói: “Chẳng phải em nói tôi chỉ yêu cơ thể của em sao? Vậy để tôi chứng minh cho em thấy, tôi yêu cơ thể em đến mức nào nhé?"
Nguyệt Vy lại không tiếc những lời mắng chửi nhưng vẫn không thể khiến Hoàng Phong dừng lại.
Tiếp đó, hắn nhấp nháp hôn khắp má cô, cảm giác nhớp nháp ướt át khiến Nguyệt Vy hết sức kinh tởm. Nước mắt không nhịn được rơi đầy trên má, cô nức nở khóc lớn lên: "Đáng ghét. Khốn khiếp. Anh là động vật hay sao? Lúc nào cũng chỉ biết giao phối. Cút ngay. Cút.
Hoàng Phong bật cười trước lời mắng nhiếc của cô, thanh âm mềm mại run rẩy tựa như móng vuốt mèo con sượt qua ngực hắn, toàn thân tế dại nóng rẫy như có luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619915/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.