Nguyệt Vy và Hoàng Kim Ánh dừng chân ở một tiệm cà phê. Không gian quán nhỏ hẹp theo trường phái kiến trúc xưa cũ. Tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng vang lên an ủi lòng người khỏi những mệt mỏi đau buồn của kiếp nhân sinh. 
Tiệm cà phê có cái tên rất nhẹ nhàng - “tình đầu." 
Hoàng Kim Ánh gọi cho Nguyệt Vy một cốc cam tươi, vị ngọt thanh của nước cam vấn vít nơi đầu lưỡi rồi trội tuột xuống cổ họng. Cảm giác mát lạnh khiến Nguyệt Vy tỉnh táo hơn rất nhiều. 
Cà phê của Hoàng Kim Ánh vẫn chưa lên, vài phút sau đó, Nguyệt Vy nhìn thấy đích thân pha chế trong quây mang lên cho bà một tách Espresso kèm theo một tách sữa nhó. “Mời bà chủ." Pha chế đặt đồ uống xuống, củi người tươi cười lễ độ. Đợi người đó đi rồi. Nguyệt Vy mới ngac nhiên hỏi bà "Di, dì là chủ quản cà phê này hả gì?” 
Kim Ảnh mim cười gật nhẹ đầu, rồi nhấp một ngụm cà phê, động tác tạo nhã quý phái. Ánh mắt bà mờ ảo sau lần hơi trắng xóa, tựa như đang nhớ về một miền ký ức xa xôi. 
Bà trầm ngâm một lúc mới nói: “Quán cà phê này chính là nơi hẹn hò ngày trước của dì và mối tình đầu của dì. Cách đây không lâu, người ta muốn bán quán cà phê này đi, nên di đã mua lại. Thỉnh thoảng rảnh rồi vẫn thường đến đây. "Mối tình đầu của dì ạ?” Nguyệt Vy lặp lại, trong giọng không giấu được sự ngạc nhiên. 
Kim Ảnh mim cười, nụ cười xen chút buồn bã: “Tình đầu của dì... không phải là chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619895/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.