Thời tiết hôm nay rất đẹp. Ánh nắng chan hòa khắp nơi, cổng trường sớm mại đông đúc sinh viên, những tốp nam nữ tụm năm tụm ba cười cười nói nói đi vào cổng. Nguyệt Vy hòa lẫn vào đám đông, dáng người nhỏ bé của cô khiến người ta có cảm giác cô thật mong manh yếu ớt.
Không một ai chú ý đến mà cô cũng chẳng chú ý đến ai.
Trong hoàn cảnh này bỗng nhiên từ đầu truyền đến một giọng nói: "Trần Nguyệt Vy.
Người này gọi tên cô, thanh âm đặc biệt trong trẻo, là giọng nữ mềm mại rất dễ nghe.
Nguyệt Vy dừng bước, quay người về phía phát ra giọng nói.
Dưới nắng mai mái tóc cô gái óng ả một màu vàng nhạt, khuôn mặt trắng nõn ngũ quan tinh tế sắc sảo, đôi mắt bồ câu đen láy hơi nheo lại khi nhìn về phía cô. Là một cô gái rất xinh đẹp, dáng người cao ráo thon thả. Cô ta mặc một chiếc váy chiếc váy nhấn eo, chân váy xòe rộng chữ A ngắn lên tận đùi làm lộ ra cặp chân thon dài trắng nõn. Vài nam sịn đi ngang qua cũng không kìm lòng được mà ngoái đầu nhìn lại.
Nguyệt Vy cảm thấy người này rất quen mặt hình như đã gặp ở đâu rồi nhưng tạm thời chưa nhớ ra.
Cô gái đó bước về phía cô, mỗi bước đi đều tỏa ra khí chất ngời ngời sang trọng. Khi đứng trước mặt Nguyệt Vy, dáng người cao ráo của cô ta càng làm cho Nguyệt Vy thêm phần nhỏ xinh, có cảm giác mềm mại ngoan ngoãn như mèo con. "Chúng ta nói chuyện một chút được chứ?” Đôi môi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619871/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.