Dì Vân nghe cô hỏi đầu tiên hơi ngẩn ra sau đó chợt hiểu khẽ bật cười:
” Cháu nói giám đốc hả, hôm nay cậu ấy đi công tác, ra sân bay từ sớm rồi”
Chẳng lẽ giám đốc không nói cho cô ấy biết việc này?
Tuệ Đường nghe vậy thì thoáng sững sờ sau đó khẽ hỏi:
” Anh ấy có nói khi nào sẽ về không ạ?”
Dì Vân cười nói:
” Dì cũng không biết, giám đốc không có nói gì về chuyện này”
Tuệ Đường nghe thế khẽ ” ồ” một tiếng, bước vào bếp ngồi vào phòng ăn.
Cô nhìn thấy cả bàn thức ăn thì hơi hoảng, tròn mắt nói:
” Bữa sáng luôn nhiều thức ăn như vậy sao?” Cho dù cả cô và dì Vân ăn đến mệt nhoài cũng không thể hết.
Dì Vân thản nhiên nói:
” Đúng vậy, bữa sáng nên đầy đủ dinh dưỡng mà, ngồi xuống ăn nào.” Bình thường làm gì làm nhiều đồ ăn như thế, hôm nay là do giám đốc đặc biệt căn dặn bà nấu nhiều một chút nên mới như vậy, dì Vân nghĩ thầm nhưng không nói ra.
Tuệ Đường thầm kêu lãng phí sau đó cười tươi nói:
” Dì cũng ngồi xuống ăn đi.”
Dì Vân khẽ nói ” Ừ ” rồi ngồi xuống, hai người bắt đầu ăn sáng, trong lúc ăn bà không nhịn hiếu kỳ ở trong lòng, liền hỏi:
” Tuệ Đường, cháu là bạn gái giám dốc?”
Tuệ Đường đang múc lên thìa cháo, nghe vậy hơi ủ rũ im lặng một lúc mới khẽ lắc đầu:
” Không phải ạ”
Dì Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-doi-mot-chut/2070472/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.