Tuệ Đường cứ thế bị Tiêu Đình cầm tay kéo đi, mặc dù trong lòng vô cùng ngạc nhiên vì sự thay đổi này của anh nhưng nhiều hơn cô cảm thấy rất vui.
Ít nhất anh không thờ ơ với cô nữa.
Hai người xuống bãi đỗ xe, Tiêu Đình im lặng lái xe hoàn toàn không nói chuyện, được một lúc Tuệ Đường bỗng cảm thấy con đường phía trước rất lạ, quay sang hỏi:
” Chúng ta đi đâu vậy?”
Tiêu Đình không trả lời, đổi tay lái rẽ vào một khu phố khá yên tĩnh rồi dừng xe trước cổng một căn biệt thự, anh mở khoá tự động rồi lái xe thẳng vào bên trong.
Tuệ Đường thấy Tiêu Đình đã mở cửa xe bước xuống cũng vội tháo dây an toàn đi ra, cô tròn mắt nhìn toà biệt thự, không hiểu ra sao.
” Nơi này là Hoạ Bích Hiên. ” Tiêu Đình đột nhiên nói.
” Hoạ Bích Hiên?” Tuệ Đường nghe thấy tên gọi này có chút tò mò.
” Là nơi ở của tôi.” Tiêu Đình giải thích đơn giản.
Tuệ Đường khẽ ” ồ ” một tiếng sau đó lại thắc mắc:
” Anh không phải ở biệt thự kia sao?” Nơi là Tuệ Đường nói chính là Tiêu gia.
Tiêu Đình quay sang liếc nhìn cô, nói:
” Tôi thích chỗ này, vào đi” Sau đó liền bước vào cửa.
Vừa bước chân đến ngưỡng cửa, một người phụ nữ trung niên liền chạy ra cúi chào:
” Giám đốc đã về ”
Bà đang định nói gì đó thì nhìn thấy phía sau Tiêu Đình xuất hiện một cô gái, bà kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-doi-mot-chut/2070471/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.