- Hyun à, anh chắc em sẽ đồng ý à?_ Yeon hỏi.
- Anh đang đợi để biết điều anh mong có thành hiện thực không?_ Hyun chỉ nhìn cô thật lâu và nói, không hoa lệ cũng không mĩ miều.
- Hyun à. Em xin lỗi_ Cô nói bằng giọng lạnh nhất có thể, tim cô sẽ không khống chế được mất_ Em chỉ coi anh là một người anh thôi.
Mặt cậu thoáng qua một khoảng băng giá, nhưng cậu chỉ nói:
- Dù thế...thì coi như...anh trai tặng em chiếc vòng cổ này đi, không phải...là lời gì cả. Được chứ?
Cô nhìn cậu một hồi không nói. Cô chỉ nhìn thôi. Cô nhìn ánh mắt màu khói lạnh ấy. Em không muốn tổn thương anh, cũng không muốn từ chối anh nhưng nếu một cuộc tình mà không có hạnh phúc lúc cuối cùng thì tốt nhất đừng yêu, để sau cuối không phải đau khổ vì nhau.
- Ừ, là anh trai.
Cậu đứng dậy, lấy chiếc dây chuyền từ bông hoa hồng ra lên đeo cho cô. Bông hoa lúc ấy rơi xuống đất cũng héo tàn, không còn sức sống. Cái màu đỏ ấy lụi tàn trong phút chốc.
Màu đỏ rất rực rỡ và kiều diễm, cũng rất quý phái và cao sang. Nhưng khi không còn nguồn tiếp, màu đỏ ấy sẽ chỉ còn lại một màu đen u ám, tang thương...như một cuộc tình trong phút dang dở.
Chiếc dây chuyền cô đeo lên cổ cũng phải mấy chục triệu won, rất đắt. Nhưng với cô hay cậu thì giờ đây, nó chỉ đáng giá bằng hai chữ anh em.
Tình yêu thoáng đến rồi lại thoáng đi, cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-bi-bat-coc/3184802/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.