Đã trễ thế này rồi sao! Đã 11 giờ rồi!
Cuối cùng Tri Nhạc cũng nhận ra, kinh ngạc hô lên: "Thôi xong thôi xong! Chưa viết nhật ký! Ông nội sẽ mắng mất! Anh, em đi đây."
Tri Nhạc thả điều khiển trò chơi xuống, nhưng không quên mang theo giấy bút, nói xong liền vội vã chạy ra khỏi phòng trò chơi.
Thẩm Trình: "......"
Tri Nhạc lại ló đầu từ cửa vào: "Đừng nói cho ông nội, tuyệt đối đừng!"
Thẩm Trình: "......"
Thẩm Trình nhìn phòng trò chơi nháy mắt trở nên trống rỗng chỉ còn mỗi hắn, nhất thời không có lời nào để nói.
Một lát sau, Thẩm Trình trở lại phòng làm việc, bằng tốc độ nhanh chóng, trong vòng 10 phút đã hẹn, xử lý công việc khẩn cấp nhất, trong giây phút gửi tệp tin đi, Thẩm Trình lặng lẽ thở phào một hơi.
"Nhận được rồi. Tổng giám đốc Thẩm vất vả rồi." hiển nhiên Chu Huy vẫn đang đợi bưu kiện quan trọng này.
Thẩm Trình nhìn hai chữ "vất vả" kia, mặt mày vô cảm.
Tri Nhạc vội vàng tắm rửa, trở lại phòng ngủ, trên đầu còn khoác khăn lông trắng, ngồi xuống trước bàn, còn chưa đến 12 giờ, vẫn kịp.
Tri Nhạc mở nhật ký ra, bắt đầu nhớ lại những gì trải qua hôm nay.
"Hôm nay, vợ đi làm. Mình ở nhà một mình.
Nhà của vợ lớn lắm, một mình mình đi tới đi lui cũng mất rất lâu.
Có gọi chị Lưu, còn mấy người nữa.
Chỉ cần ấn một cái nút, các cô ấy sẽ xuất hiện. Bình thường, thì không thấy đâu.
Hôm nay mình không nói gì. Không có ái để nói chuyện.
Nhớ ông nội, nhớ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-xinh-dep-nhung-hoi-ngoc/998912/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.