Lúc Đào Bách hét lên, Tô Ca trên tầng đã nghe thấy, cô thầm mắng một tiếng: Ngu xuẩn.
Tuy vậy, Tô Ca vẫn chạy xuống, cô vừa hay chứng kiến cảnh này, vội vàng vận công, luồng khí trắng đục bao lấy bầy zombie, chúng đột nhiên yên tĩnh không tiếp tục cử động thêm nữa.
Cô vội vã tiến tới lôi Đào Bách ra, trước khi bất tỉnh cô kịp thấy anh thở phào nhẹ nhõm.
“May quá, cô còn sống.”
Dứt lời, anh tựa vào người cô ngất lịm.
Cô gái vừa rồi đứng cạnh Tô Ca cũng lại gần quan sát: “Anh ta bị cào rồi! Sớm muộn gì cũng trở thành zombie.”
Người này tựa như một nữ sinh trung học, làn da cô rất trắng, đôi mắt màu hồng nhạt khiến cô trông hết sức nổi bật.
Tô Ca ngước mắt nhìn người này cảnh cáo: “Không phải chuyện của cô!”
Nói rồi, cô khom người cõng anh lên lưng mình, định xông ra ngoài.
Cô gái bên cạnh hắng giọng: “Lối ra bị chặn rồi.”
Đến giờ Tô Ca mới nhận ra đối phương nói chuyện rất chậm: “Cô mới tập nói à?”
Tô Ca quay người đi tới một chỗ trống đặt anh nằm xuống.
Đào Bách phát sốt, cả người nóng hầm hậm, toàn thân run rẩy.
“Tôi kiến nghị cô lấy dây trói người lại, trước khi biến thành zombie không ai yên tĩnh được cả.” Thiếu nữ chậm chạp lên tiếng.
Tô Ca nghe lời cô lấy dây trói Đào Bách vào ghế, sau đó mới thong thả ngồi xuống bên cạnh nhìn kỹ đối phương: “Cô là ai? Tại sao đi theo tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-khong-phai-toi/3315225/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.