Vu Ỷ Minh xuất viện. Cậu vừa về đến nhà đã cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Bạch Nghệ Miên: “Chị Bạch, tối nay chị có thể ra ngoài được không?”
Bạch Nghệ Miên trả lời lại rất nhanh: “Được.”
Sau khi trả lời tin nhắn xong, Bạch Nghệ Miên đang định tắt điện thoại đi thì lại nhận được một cuộc gọi, Bạch Nghệ Miên mở lên nghe.
“Chị Bạch! Em nhận được đồ ăn vặt chị tặng rồi!”
Bạch Nghệ Miên đáp: “A, Nhã Nhã đó hả, nhận được là được rồi. Xin lỗi em, chị Bạch không thể tới tham dự tiệc sinh nhật của em được.”
Bên kia trả lời: “Không sao đâu chị, em nhận được thành ý của chị rồi. Đúng rồi, đúng rồi, tết năm nay chị có về không?”
Bạch Nghệ Miên suy xét một hồi, sau đó trả lời: “Ừ, chị có về.”
Bên kia hỏi: “Vậy chị có dẫn anh rể về không?”
Bạch Nghệ Miên sửng sốt: “Hả? Chị… Chị…”
Bên kia nói: “Ha ha, chị, em muốn gặp anh rể một lần, chị phải dẫn về đó.”
Bạch Nghệ Miên đành phải đồng ý: “Được rồi, được rồi, chị sẽ dẫn về.”
Bên kia cười: “Ha ha, chị hứa rồi đấy nhé, đừng có quên đó. Em cúp máy đây, tạm biệt!”
Bạch Nghệ Miên: “Ừ, tạm biệt.”
Tút tút tút ——
Bạch Nghệ Miên đặt điện thoại xuống, liếc nhìn màn hình, 14:53. Bạch Nghệ Miên sờ sờ cằm: “Chậc, buổi tối mặc cái gì giờ?”
Sau đó, cô đứng dậy đi tới trước tủ quần áo, mở tủ ra, bên trong treo rất nhiều váy, không phải màu đen thì chính là màu trắng; không hề có những màu khác.
Bạch Nghệ Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-hieu-duoc-trai-tim-toi/227936/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.