Sau bữa cơm, tôi kéo Tiểu Hân vào phòng cô ấy, còn khóa cửa lại.
Bạch Nghệ Miên không về nhà tham dự bữa tiệc sinh nhật của Nhã Nhã. Lý do của cô là: “Bận, không có thời gian.”
“Chị Bạch?”
“Hả?”
Vu Ỷ Minh ngồi trên ghế sofa, ngập ngừng nói: “Tôi đói.”
Bạch Nghệ Miên không nói gì, chỉ đứng dậy đi vào phòng bếp lấy một gói khoai tây chiên thái lát ra, đưa cho Vu Ỷ Minh: “Dùng cái này để lót bụng trước đi, tôi sẽ gọi cơm hộp bây giờ.”
Vu Ỷ Minh cầm lấy gói khoai tây chiên thái lát, hỏi: “Chị Bạch, bình thường chị đều ăn cơm hộp sao?”
Bạch Nghệ Miên lắc đầu: “Phiền phức, có cơm hộp là tốt rồi.”
Vu Ỷ Minh mở gói, cầm một miếng khoai tây chiên lên bỏ vào miệng: “Vậy chị đang làm công việc gì thế?”
Bạch Nghệ Miên: “Viết tiểu thuyết.”
Vu Ỷ Minh lập tức thấy hứng thú: “Ha, vậy chị viết tiểu chuyết gì? Bút danh của chị là gì?”
Bạch Nghệ Miên lắc đầu: “Không biết.”
Vu Ỷ Minh thấy Bạch Nghệ Miên không muốn trả lời nên không dám hỏi thêm.
Một lúc sau, cơm hộp được giao tới, Bạch Nghệ Miên và Vu Ỷ Minh ngồi trên bàn ăn cơm hộp.
Vu Ỷ Minh hỏi: “Chị Bạch, chị định…”
Cậu còn chưa dứt lời thì Bạch Nghệ Miên đã cắt ngang: “Khi ăn thì đừng nói chuyện.”
Vu Ỷ Minh cúi đầu tiếp tục ăn cơm hộp.
Sau khi ăn xong, Bạch Nghệ Miên đi vứt rác, sau đó quay trở lại sofa, lạnh lùng xem TV.
Vu Ỷ Minh hỏi một cách dè chừng: “Chị Bạch?”
Bạch Nghệ Miên vẫn nhìn vào TV, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-hieu-duoc-trai-tim-toi/227934/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.