Trữ Khâm Bạch thả chân xuống, đặt chiếc ly kiểu Âu trong tay lên bàn trà trước mặt, gõ lên chiếc lót ly vang lên âm thanh không lớn cũng không nhỏ, thờ ơ ngước mắt lên: "Cậu ấy ở đây, có ý kiến à?"
Sắc mặt vài anh em lập tức cứng đờ, lắc đầu sợ hãi: "Bọn em không có ý kiến, đương nhiên không có ý kiến."
Vẫn là anh Tiểu Lục nói thẳng: "Công quán Tuân này có người ra người vào, nếu cậu ta ở chỗ này của chúng ta xảy ra chuyện gì, thế không phải là tự tìm rắc rối sao."
Trữ tam thiếu: "Bảo các cậu đến chính là để miễn trừ rắc rối."
"Anh ba." Anh Tiểu Lục ngơ ngác, "Ý của anh là để các anh em trông trẻ? Không phải chứ, tại sao?"
Trữ tam không để ý tới hắn, quay đầu nhìn người trên cầu thang một cái, hỏi: "Đã dọn dẹp phòng xong rồi à?"
"Dọn dẹp xong rồi." Châu Thanh nghe được giọng nói thì nhìn sang, vừa trả lời vừa đi xuống.
Về lý do vì sao mình lại xuất hiện ở công quán Tuân, Châu Thanh chỉ nghe theo sắp xếp.
Mẹ đột nhiên muốn đi Kim Thành sớm, muốn dẫn theo cha đi cùng nhưng cậu thì không đi được mà phải ở lại. Truyện Đoản Văn
Cậu ở trong nhà hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng người cha hai ngày trước còn đang hỏi có phải họ Trữ ra tay với con không, hai ngày sau lại sai quản gia đưa cậu đến công quán Tuân. Không biết trong đó đã thoả thuận những điều kiện gì, dù sao thì cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-den-tu-1945/3395280/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.