Trong góc bãi đậu xe có ánh sáng lờ mờ, Trữ Khâm Bạch đứng bên ngoài, dựa vào một nửa bên xe đang đậu sát tường, cúi đầu châm thuốc. Tiết Kì trong điện thoại nghe thấy tiếng bật lửa, nói: "Anh Trữ, bớt hút lại chút đi, trước đây không phải anh ghét nhất là mùi thuốc lá sao."
Trữ Khâm Bạch hơi cau mày, nói một câu: "Thi thoảng thôi."
Trước đây Tiết Kì điều tra tư liệu nên đã biết không ít chuyện, bèn hỏi, "Có phải chuyến đi Cát Thành trước đó không suôn sẻ không?"
Trữ Khâm Bạch không nói rằng là bởi vì cả một ngày mình không được gặp người kia, vẩy tàn thuốc, chỉ nói: "Không phải vì chuyện này, đừng nói chuyện này nữa, người bảo cậu theo dõi thế nào rồi?"
"Ò, chuyện này à, không có động tĩnh gì cả." Tiết Kì nói, "Đúng là lão Trữ tổng có liên hệ với các mối quan hệ cũ trước đây, nhưng không nghe nói có bất kỳ động tĩnh gì."
Trữ Khâm Bạch hừ lạnh: "Đều bị cảnh sát nhìn chằm chằm rồi, đương nhiên là không dám."
"Không phải là anh Trữ đã tiết lộ chuyện gì với phía cảnh sát chứ?" Tiết Kì lập tức nói: "Lão Lưu ở cục cảnh sát đó cũng là một con cáo già rồi, ngoài mặt thì giả vờ như người không có gì, trên thực tế thì chả moi được lời nào từ miệng ổng."
Trữ Khâm Bạch: "Có cảnh sát nhúng tay vào, ít nhất cũng có tính uy hiếp, người như Diêu Trung Hiển mới có thể làm việc kiêng dè."
"Anh Trữ, anh lo lắng cho Châu tổng đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-den-tu-1945/3395267/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.