Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
"Chủ tịch Bùi nuôi dạy con trai khéo quá."
"Đánh được như vậy hẳn là phải học từ nhỏ nhỉ?"
"Con tôi cũng được học từ nhỏ nhưng không sánh được với kỹ năng của cậu chủ nhà họ Bùi, quá êm tai."
"Ngón tay cũng xinh đẹp nữa, thon dài mảnh khánh, nhìn có vẻ rất có thiên phú chơi đàn."
"Lúc cuối cùng nói tên bản nhạc là tiếng Pháp à? Dễ nghe thật."
"Ôi chao, không biết chủ tịch Bùi nuôi dạy con cái thế nào? Hôm nào tôi phải thỉnh giáo một chút"
...
Bùi Hồng Hào đang ôm con trai nhỏ trong lòng đối mặt với sự lấy lòng của mọi người. Lâu nay đứng ở trên cao, có người cố tình đón ý nói hùa nịnh hót, có người là thật lòng khen ngợi hoặc là cả hai Bùi Hồng Hào đều có thể nhìn rõ. Mà hiện tại đây là cả hai.
Đó là cũng vì Tiểu Lĩnh, con của ông có thực lực có bản lĩnh.
Người làm cha Bùi Hồng Hào vô cùng tự hào, thẳng thắn cười nói: "Đều do Tiểu Lĩnh tự tin không thua kém ai. Từ nhỏ nó đã rất thông minh lanh lợi, học gì cũng nhanh chóng. Đàn dương cầm này tôi cũng không chưa bảo nó đi học, đoán chừng đây là vụиɠ ŧяộʍ học-"
Ây, cha à, tài liệu của con sao cha lại đọc lén thế! Bùi Lĩnh lập tức mỉm cười tiếp lời: "Chú, dì, đàn dương cầm này là lúc trước cháu đi học thì có hứng thú chứ không cố ý học."
"Mọi người thấy không, không cố ý học mà đã lợi hại như vậy." Bùi Hồng Hào càng thêm tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-dang-len-lut-hoc-tap/452424/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.