Tạ Tam đi sâu phân tích nhưng Thất hoàng tử vẫn im lặng như cũ.
"Thất gia?" Tam thiếu đành hỏi lại một tiếng.
"Phụ hoàng luôn chủ trương đại loạn đại trị*, hiện giờ ngoài sáng lòng người trong triều không yên, trong tối còn có phản tặc Giang Hạ, trong kinh lại xuất hiện một đạo nhân không ai biết..." Ngọc Hành trầm ngâm nửa ngày, ánh mắt sâu thẳm, thấp giọng nói, "Trong khoảng thời gian ngắn, Hoàng Thượng hẳn sẽ không có tính toán lập Thái Tử. Chúng ta bình tĩnh xem biến là được, không thể rêu rao khiến người chú ý."
*Đại loạn đại trị: Ý chỉ sau đại loạn tất có thay đổi cục diện chính trị lớn. Đây là quy luật tất yếu, loạn thế - đổi chính trị luân phiên phát sinh.
Nói đến đạo nhân kia, Ngọc Hành bỗng nhiên cảm thấy chính hắn ngồi ở nơi này thương thảo vị trí Thái Tử gì đó quả thật là ăn no dửng mỡ. Hiện giờ, rõ ràng đạo nhân muốn hạ độc thủ với Quý Vân Lưu còn chưa tìm được, hắn nhiều lời bàn bạc về vị trí Đông Cung cái gì!
"Vậy Thất gia, ngài nói..." Tạ Tam ghé sát vào hắn hỏi, "An Vương liệu có khôi phục lại vị trí Đông Cung?"
"Sẽ không." Ngọc Hành nói chắc chắn, "Mặc dù Hoàng Thượng có quyết định này, chỉ sợ Ngọc Lâm cũng sẽ khiến Hoàng Đế triệt tiêu quyết định này."
Nói xong, hắn trực tiếp đứng lên, "Gió quá lớn, ngươi cũng đừng chạy qua chạy lại, sai người đưa lời nhắn về nhà, đêm nay liền ngủ lại nơi này đi."
"Ôi chao!" Tạ tam thiếu mừng rỡ, "Thất gia, ta có thể tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075403/chuong-352.html