"Lục tỷ nhi bị thương? Bị thương có nghiêm trọng hay không? Vì sao vào Thẩm phủ, lục tỷ nhiên lại bị thương? Đã mời ngự y chưa..." Trần thị hỏi liên tiếp, "Không được, ta muốn đến Thẩm phủ coi một chút..."
"Phu nhân, ngài đừng lo lắng, cô nương bị thương không tính nghiêm trọng, Thẩm phu nhân đã mời Trương ngự y... Việc này liên quan đến thanh danh của Thẩm đại nhân, sợ phu nhân không tiện đến Thẩm phủ..." Cửu Nương vội vàng ngăn Trần thị vì quan tâm mà rối loạn lại, rồi mở to mắt nói dối, trấn an Trần thị vài câu để bà ấy yên tâm. Rồi sau đó, vẫn là câu "để nàng đưa hoa qua trước rồi sẽ về lãnh phạt".
Lần này, sau khi Trần thị được Cửu Nương trấn an thì không hỏi nữa, xua tay bảo nàng ấy mau mang hoa qua. Tuy bà không biết bị thương lại lấy hoa có tác dụng gì, có điều xem Cửu Nương vô cùng kiên trì. Hơn nữa, bà cũng biết Quý Vân Lưu hiểu phong thuỷ, chỉ sợ cũng là vì dưỡng thương cần chú ý phong thuỷ.
......
Hoa la dơn vào phủ Mục Vương, nhìn thấy Thất hoàng tử hơn hai tháng không gặp, lập tức tâm tình kích động đến mức toàn cây rung rinh không ngừng. Nó ngao ngao hai tiếng, cành khô biến thành dây đằng, liền lao về phía tay Ngọc Hành, mừng rỡ bao phủ: Anh đẹp trai, chào, anh đẹp trai...
Trong lòng Ngọc Hành nhớ thương người còn hôn mê bất tỉnh đang nằm trên giường, nào có nửa điểm tâm tư vui mừng gặp lại hoa la dơn. Thấy hoa la dơn nhào lại đây, Thất hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075400/chuong-349.html