"A!" Cảnh Vương không kịp phòng ngừa, bị một roi này trực tiếp quất trở về trong xe ngựa. Trời giá rét, hắn nhất thời thế nhưng cũng không cảm thấy đau. Còn chưa đợi đám người kêu to chui vào trong xe, Thái Tử chân phải mượn lực bàn đạp, chân trái đạp lên ngựa, trực tiếp nhảy lên xe ngựa phủ Cảnh Vương, cấp tốc nhào vào trong mành. Hắn không chút nghĩ ngợi, lại quất xuống một roi. Không gian trong xe ngựa nhỏ, roi của Ngọc Tranh dừng trên vách xe, trực tiếp để lại một vết hằn sâu trên vách xe.
Thái Tử đã giận điên đến lục thân không nhận, Cảnh Vương vô duyên vô cớ bị ăn hai roi, có một roi rất mạnh còn quất trên đầu, nên giờ phút này cũng nổi trận lôi đình. Hắn một tay đỡ vách xe nhào về phía Thái Tử: "Đại ca, huynh điên rồi!"
"Ngươi con mẹ nó có tư cách gì gọi bổn cung là đại ca!" Thái Tử bị Cảnh Vương kéo lấy roi ngựa, không nói hai lời một chân đá về phía Cảnh Vương. Lúc này, Cảnh Vương đã cảm giác được cơn đau nóng rát trên mặt. Hắn bị Thái Tử đá vào giữa bụng, lại thêm trên mặt, bèn cắn răng nhếch miệng: "Người đâu, Thái Tử điên rồi, nhanh kéo hắn ra cho bổn vương!"
"Ngươi mới điên rồi! Bổn cung là huynh đệ ruột thịt cùng mẹ với ngươi, ngươi thế nhưng hạ canh tránh thai cho thị thiếp trong phủ bổn cung. Vì vị trí Thái Tử này, chuyện âm hiểm ác độc như thế ngươi cũng làm được!" Thái Tử giơ roi lên, lại quất một trận về phía Cảnh Vương: "Là ngươi điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075388/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.