Nhị nương tử ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Cũng đúng, đừng nói sư cô bà, ngay cả ta, đồ dùng ăn mặc ngày thường đều muốn hai đại a đầu xem xét cẩn thận, người khác cũng không thể nhúng tay vào việc này. Thái Tử Phi ở phủ Thái Tử tám năm, đích nữ mà Tô gia dốc toàn lực bồi dưỡng ra, tương lai muốn thống lĩnh toàn bộ hậu cung, sợ rằng phương diện này sẽ cẩn thận hơn nhiều so với ta và người."
Cửu Nương đứng một bên nhịn không được liếc nhìn sườn mặt Tần Thiên Lạc một cái, rồi nhìn Quý Vân Lưu một chút, con ngươi rũ xuống không tiếng động nhìn mũi giày chính mình. Nhị nương tử, ngài quá đề cao cô nương chúng tôi. Đối với đồ ăn... Đừng nói cẩn thận, cô nương nhà chúng tôi quả thực là món gì cũng không cự tuyệt!
Nói đến chuyện Thái Tử Phi nơi chốn để bụng cẩn thận mà tám năm vẫn chưa có thai khiến Tần nhị nương tử nghĩ tới một chuyện khác: "Mặc dù Thái Tử và Thái Tử Phi không hoà thuận, nhưng mấy năm nay bên cạnh Thái Tử trước nay đều không thiếu nữ tử, lại chưa từng có một người mang con nối dõi của Thái Tử... Chuyện này, nếu không phải trên người những nữ tử đó có vấn đề, vậy chính là Thái Tử... Sư cô bà, người cảm thấy chuyện này và hung thủ phía sau màn khiến Tống di nương phủ Cảnh Vương mang thai có liên quan hay không?"
Cái gì gọi là "hung thủ phía sau màn khiến Tống di nương mang thai"? Quý Vân Lưu vẻ mặt đầy sọc đen nghe danh từ mới lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075365/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.