Tết Trung Thu đúng hạn tới. Vốn là thời điểm đoàn viên, nhưng Thất hoàng tử vẫn còn ở quận Giang Hạ.
Tình hình dịch bệnh ở thôn Tiên Gia lần trước quả nhiên lan truyền ra các thôn khác. Ôn dịch lần này, toàn bộ khu vực Trung Nguyên đều bị lan đến. Quý Vân Lưu một lần làm pháp cầu mưa chỉ giải được lửa sém lông mày, không thể giải quyết hoàn toàn nạn hạn hán. Tần vũ nhân tu đạo trong núi Tử Hà cũng xin chỉ đi đến quận Giang Hạ...
Đời sống người dân không ổn, thì Hoàng Đế không vui. Hoàng Đế không vui, đại thần trong triều tự nhiên mỗi người cảm thấy bất an. Vì thế, toàn bộ kinh thành, mỗi người cũng đều run sợ trong lòng, khiến mười lăm tháng tám năm nay cũng lạnh lẽo.
Quý Vân Lưu rời giường, vừa rửa mặt chải đầu xong, Hồng Xảo bưng chậu rửa tay đến bên ngoài chuyền tay, ngẩng đầu đã thấy Cửu Nương nâng một hộp giấy tiến vào từ chỗ cửa tròn.
Đợi nàng ấy đến gần, Hồng Xảo liền vội vàng hỏi: "Trong tay cô cầm thứ gì? Hôm nay mười lăm, có thư Mục Vương truyền đến không?"
Cửu Nương vỗ vỗ hộp: "Đều ở bên trong."
"A!" Hồng Xảo thấp giọng kinh hỉ một tiếng, đẩy đẩy Cửu Nương vào phòng, "Cô mau đưa qua cho cô nương đi, cô nương chỉ sợ đã cực kỳ mong nhớ."
Mục Vương vừa đi đã đi hơn một tháng. Một tháng này, ngoại trừ thư tạm biệt sai người đưa tới lúc trước, còn chưa từng gửi thư nhà đến đây đâu!
"Chờ một lát!" Hồng Xảo bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, kéo Cửu Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075361/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.