Ngọc Hành cũng đang cưỡi ngựa chạy băng băng trên đường lớn. Thời cơ tốt tuyệt thế hắn đợi hai đời, lần này nhất định phải bắt lấy nhược điểm, một cú diệt phủ Chiêm Sĩ phụ tá của Thái Tử.
Giữa ban ngày trong xanh, nơi xa, một làn khói đỏ bay lên trời, lên tới giữa không trung, liền nổ tung ra. Ngọc Thất vừa thấy tín hiệu này, trong lòng bỗng nhiên chấn động, tín hiệu này duy nhất chỉ có thủ hạ của hắn sử dụng!
"Thất gia!" Quả nhiên sau một lát, Ninh Thạch từ phía sau thúc ngựa mà đến: "Thất gia, đây là đạn tín hiệu của Cửu Nương!"
Đây là Quý Văn Lưu gặp nguy hiểm! Nhị hoàng tử vậy mà muốn xuống tay tàn nhẫn với Quý Vân Lưu ngay hôm nay!
Sắc mặt Ngọc Hành đột biến, thân mình chấn động, rốt cuộc không quan tâm cái gì mà Chiêm Sĩ phủ, cái gì mà tiết lộ đề thi khoa cử. Hắn lập tức quay đầu ngựa chạy trở về con đường vừa đi qua: "Toàn bộ theo ta cùng nhau lại đó!"
Ninh Thạch nhìn Thất hoàng tử giục ngựa chạy đi ở phía trước, hơi ngây người một lát rồi mới giục ngựa đuổi theo. Việc tình ý, hắn không hiểu. Nhưng hiện giờ ở trong lòng Thất hoàng tử, Quý Lục nương tử so với việc vặn ngã vị trí Thái Tử càng thêm quan trọng. Như vậy, sau này bọn họ cũng phải càng coi trọng Quý Lục nương tử mới tốt.
..........
Giờ phút này, Quý Vân Lưu nắm trường kiếm, luồng sáng trắng bỗng nhiên từ trên người nàng loé ra, xoay quanh bất tận.
Tay trái nàng cầm kiếm, tay phải dựng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075200/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.