Tận dụng khoảng thời gian mà cát đá tung bay che mắt người, Quý Vân Lưu và Quý Vân Vi nắm được một tia tiên cơ, một đường chạy như điên tựa gió cuốn đi xuống sườn núi. Dưới tác dụng của đạo pháp, mưa rền gió dữ không ngừng nghỉ, đó chỉ là nhất thời, ra khỏi phạm vi đạo pháp, liền có thể thấy lại ánh mặt trời. Quý Vân Lưu biết rõ hiện tượng này, bởi vậy vẫn luôn chạy về phía đường lớn: "Tứ tỷ tỷ..." Tới khi sắp chết, khó được người này còn có thể nói chuyện ra tiếng!
"Lục tỷ nhi..." Quý Tứ cố gắng ổn định tâm thần nên không bị trận thế như vậy doạ ngất xỉu. Nhưng nàng cảm thấy chân chính mình đã mềm, lại tiếp tục như thế, nàng nhất định muốn liên lụy đến Quý Vân Lưu.
"Tứ tỷ tỷ, chúng ta phải dùng ra một ít bản lĩnh bảo mạng..."
"Cái gì..." Quý Tứ còn chưa hỏi xong liền nghe được Quý Vân Lưu bên cạnh giương cổ, miệng vỡ ra hô to: "Cứu mạng! Người tới cứu mạng... Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa!"
Âm thanh kia chấn động giật mình, vang dội inh tai, Quý Vân Vi ở một bên, lỗ tai đều muốn điếc rồi, tâm thần bị tiếng kêu kia làm càng ngốc ra. Nhưng tình huống hiện giờ, tiếng kêu "Cứu mạng" này thật là bản lĩnh bảo mạng duy nhất của bọn họ.
"Cứu mạng... Có thích khách... Cứu mạng!!!"
Tận cùng nguy nan, sống chết trước mắt, hai người bất chấp bất luận thanh danh lễ tiết nên có gì đó, trong miệng hô to, nhấc chân điên cuồng mà chạy, dưới chân chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075199/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.