Sở đạo nhân biểu thị lòng trung thành, Nhị hoàng tử đương nhiên còn chưa tin. Người ta thường nói, nếu một người có được một thanh kiếm tốt tuyệt thế, phải tìm người uống máu thử kiếm. Đối tượng thử kiếm này đã có sẵn, Cảnh Vương nhìn chằm chằm Sở Thôi Nguyên, biểu tình cực kỳ giống một con muỗi hút máu: "Bổn vương muốn hôm nay Quý Lục không thể sống sót mà trở lại Quý phủ, muốn khiến nàng ta đột tử tại chỗ!"
"Đột tử tại chỗ?" Sở đạo nhân kinh hãi: "Này, chuyện này... Nếu bảo ta khiến nàng ta chậm rãi chết đi, thật ra chỉ cần vẽ hai lá phù, rồi ta, ta lại làm hai hồi pháp sự, khiến vận số của nàng cạn hết..."
"Bổn vương không chờ được!" Lòng dạ Ngọc Lâm hẹp hòi, không chỉ có thù tất báo, còn khó thể tin người, lòng nghi ngờ rất nặng. Ngoài miệng Sở đạo nhân nói thật dễ nghe, để hắn ta làm pháp khiến vận số Quý Lục cạn hết, kỳ hạn chậm rãi mà chết này lại là bao lâu? Hắn mới không nghe âm mưu mấy năm của thần côn này!
Quý Lục này đã chết, hắn mới có thể tin tưởng Sở đạo nhân, cho hắn ta làm pháp mượn vận số của Ngọc Hành, khiến vận số mây tía thêm thân của Thất hoàng tử cạn hết!
Sở đạo nhân dường như nhìn ra suy nghĩ của Nhị hoàng tử, rành rành tìm đường sống cho chính mình nói: "Cảnh Vương điện hạ, điện hạ, vận số của Thất điện hạ, không mượn được... Y mây tía thêm vào người, chúng ta, nếu chúng ta mượn đi vận số của Thất điện hạ, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075197/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.