"Ngươi ngươi ngươi..." Tam lão gia bị một câu nói trúng tâm sự, quả thực nghẹn đến lời đều nói không ra. Thời gian hai năm, nữ nhi khiêm tốn khiếp đảm kia đã đi nơi nào?
"Cha cảm thấy nữ nhi nói sai rồi sao?" Quý Vân Lưu nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội, từ trên ghế đứng lên: "Vậy nữ nhi vẫn là đi hỏi tổ mẫu và đại bá một chút xem xem, có phải nên đến Trương gia làm thiếp mới tốt hay không."
Mồ hôi lạnh của tam lão gia đều bị doạ đổ ra, trong cơn phẫn nộ, ông ta táo bạo chụp bàn nhảy dựng lên: "Làm càn! Ngươi là đứa nữ nhi bất hiếu! Hôn nhân đại sự chính là lệnh của cha mẹ, nào có đường sống cho ngươi cự tuyệt!"
Quý Vân Lưu đặt thiếp canh xuống, giương mắt liếc nhìn tam lão gia một cái, không nói đến việc trên mặt không có nửa điểm sợ hãi, lại còn có thể duỗi tay châm trà cho ông ta: "Cha đây là đang tức giận nữ nhi không nghe lời cha, không đi làm thiếp cho Trương nhị lang sao?"
Mặt tam lão gia đều bị lời này làm trắng bệch, đứng lắc lư nghiêng ngả, muốn há mồm mắng tiếp thì thấy nàng bưng trà, hai tay dâng lên: "Cha chớ nên tức giận, không tốt cho thân thể. Nữ nhi bất hiếu, thế nhưng chọc cha tức giận, nữ nhi nhận lỗi với ngài." Tam lão gia vừa định hoà hoãn cơn tức tìm một bậc thang leo xuống, lại nghe được nàng từng chữ rõ ràng nói: "Cha cũng chỉ là gặp gỡ kiếp đào hoa mới ưu phiền như vậy mà thôi. Đây không phải chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075131/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.