Trời tối, đèn đã được thắp lên. Quý Vân Lưu ăn xong cơm chiều rồi ôm bụng tản bộ trong vườn hoa nhỏ tại tiền viện.
Hiệu quả chưởng gia của đại phu nhân lộ rõ. Vườn hoa nhỏ đằng trước, ánh đèn sáng choang không nói, còn cho người trực tiếp dựng mái vòm tại viện Yêu Nguyệt. Mái vòm vừa được dựng, ngày mùa hè ngay cả một con muỗi đều không bay vào được, giờ phút này gió lạnh phơ phất, hương đêm sâu kín, vô cùng thích thú.
Lâm ma ma đỡ nàng, thấp giọng tính cho nàng nghe phần bạc tháng rồi thêm các phần theo phân lệ mấy năm nay mà Hà thị cắt xén, tổng cộng lại nên có bao nhiêu lợi tức.
Hai người vừa đi, Quý Lục ở một bên ngẩng đầu nhìn trời. Không trung tối tăm, hôm nay trời không có sao, nhưng thật ra sao vẫn ở đó chỉ là trực tiếp bị mây che khuất mà thôi. Người bình thường nhìn không thấy nhưng người xem tinh tượng lại có thể sử dụng vị trí mà xác định chúng.
Quý Vân Lưu nhìn sao Thiên Lang đã nhiều ngày đều giống như cũ không hề tối đi, chỉ bị mây đen che khuất, mày hơi nhíu lại. Nói như thế, bên người Thất hoàng tử vẫn là nguy cơ bốn phía. Nàng vẫn có khả năng không cẩn thận một cái sẽ thành quả phụ!
Dạo một vòng trong vườn hoa, khi Lâm ma ma đang nói đến mấy tấm vải mà Hoàng Hậu cho người đưa tới nên may hai bộ y phục thế nào, thì thấy cô nương nhà mình ngơ ngác đứng ở tường Tây không đi nữa. Quý Vân Lưu nhìn khí đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075130/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.