Ngọc Hành cưỡi ngựa đi bên cạnh xe ngựa Trang Hoàng Hậu, vẻ mặt lạnh lùng. Đoàn người mênh mông cuồn cuộn xuống núi, xe ngựa đông đúc, nếu không phải treo cờ hiệu mỗi nhà thì thật đúng là không phân biệt được nhà nào ra nhà nào. 
Đi đến ngoài đạo quan, Ngọc Hành giương mắt thấy cờ nhỏ trên xe ngựa Quý phủ. Không có ánh mặt trời, gió xuân thổi qua chỉ thấy lạnh không thấy ấm, trong lòng Ngọc Thất theo gió này một mảnh lạnh lẽo, mỏi mệt dời mắt đi. 
Đi đến buổi trưa, đoàn người rốt cuộc xuống núi tới vùng ngoại ô kinh thành. 
Tạ Phi Ngang sớm đã phái gã sai vặt nhà mình trở lại thôn trang chuẩn bị cơm trưa, chiêu đãi Trang Hoàng Hậu và Thất hoàng tử thật tốt. Lúc này thấy cách thôn trang nhà mình không xa, hắn bèn giá ngựa lại đây, xin chỉ thị của Ngọc Thất: "Thất gia, tới thôn trang dùng cơm trưa trước đã." 
Một đường này cũng đều được chuẩn bị tốt, Ngọc Thất tự nhiên không có dị nghị. Sau khi gật đầu, hắn lại hướng về trong xe ngựa bẩm báo Trang Hoàng Hậu một tiếng. 
Đoàn người đi đến trước thôn trang Tạ gia, còn chưa tiến vào đã thấy nữ quyến Quý phủ ở cách đó không xa cũng tới trước thôn trang Quý phủ, đang theo thứ tự được nha hoàn đỡ xuống xe ngựa. 
Thôn trang Tạ phủ lớn nên có thể để xe ngựa trực tiếp vào cửa. Nhưng thôn trang Quý phủ nhỏ, chỉ có thể để xe ngựa ngừng trước cửa rồi người xuống xe tiến vào. 
Tịch Thiện chống gậy, thấy Quý lục nương tử bên kia bèn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075121/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.