Hắn nhìn nàng, nặng nề lẳng lặng, không ôn hoà không nóng nảy xé mở cái miệng đầy lời nói dối của nàng: "Quý Lục, chẳng lẽ người Thiên cung các cô ăn chính là cá hầm ớt, cá hầm cải chua, gà rút xương phối với Coca và trà sữa, còn muốn thêm băng?" 
Lời này nói có sách, mách có chứng, rõ ràng lại đúng trọng tâm, không hổ là người tâm tư tỉ mỉ. 
"A ha, cái này sao... Cái này gọi là rượu thịt xuyên qua ruột*..." 
Không đúng! Câu này vế sau là, Phật Tổ lưu trong lòng... Mà người thời đại này tin tưởng lại là Thiên Tôn Đạo gia! 
*Rượu thịt xuyên qua ruột, Phật Tổ lưu trong lòng: đây là một câu tục ngữ xuất từ "Tế công Lý Tu Duyên", người dù làm hoà thượng nhưng thích ăn thịt uống rượu. 
Gương mặt của Quý Vân Lưu đỏ lên. Nàng che mặt lại, không thể tiếp tục được nữa, "Ôi trời! Trán ta thật nóng, đầu choáng váng!" Dứt lời, nàng bèn đổ người xuống, ngã trên giường đất, tay chân bất động rồi nhắm mắt ngủ. 
A a a, gương mặt này bị vả có hơi đau. 
Con ngươi đen nhánh trong suốt của Ngọc Hành nhìn kỹ nàng. Chỉ chờ trong chốc lát, hắn đã cảm giác tiếng hít thở của người trên giường đất trở nên trầm ổn có tiết tấu. Hắn hừ lạnh một tiếng, quay người lại, ngửa đầu nhắm mắt dựa vào giường đất, lại lần nữa nghĩ đến mỗi một chữ trong lời nói dối như cuội vừa rồi của đối phương. 
Lại đợi trong chốc lát, xác định tiếng hít thở từ nặng chuyển nhẹ, giấc ngủ đã sâu, hắn mới mở mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075097/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.