*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù hai chữ “Cố Liên” nhằm che giấu ở cuối câu rất khiến người ta mất hứng, nhưng Giản Trì Cẩm vẫn rất vui vẻ vì có thể nói lời cảm ơn đến muộn với ân nhân thật sự của mình.
Một con bướm màu vàng nhạt vỗ cánh bay qua, lượn trước mặt Ca Ca một vòng sau đó vỗ cánh bay đi.
Giây tiếp theo, Ca Ca nhấc chân chạy theo con bướm.
Dây buộc cổ của Ca Ca nằm trên tay Giản Trì Cẩm, Giản Trì Cẩm bị Ca Ca kéo tới mức lảo đảo, suýt nữa đã ngã ra đất.
May mà chị ấy kịp thời thả lỏng tay, nhưng cũng vì vậy mà Ca Ca đã chui vào lùm cây theo con bướm.
Giản Trì Cẩm: “…”
Cố Ngẫu: “…”
Giản Trì Cẩm cởi giày cao gót ra, lạnh lùng nói: “Em ở đây đợi chị, chị đuổi theo.”
Cố Ngẫu: “Hả?”
Cố Ngẫu không chờ được câu trả lời của Giản Trì Cẩm, chỉ có thể nhìn Giản Trì Cẩm cứ vậy mà chạy qua chỗ Ca Ca.
Chắc là không sao đâu nhỉ.
Cố Ngẫu nhặt đôi giày Giản Trì Cẩm vừa cởi ra, tìm một chiếc ghế dài rồi ngồi xuống.
Điều không ổn là Cố Ngẫu đợi một lúc lâu cũng không thấy Giản Trì Cẩm và Ca Ca quay lại, cô muốn đi tìm nhưng lại sợ tới khi Giản Trì Cẩm trở về lại không thấy cô đâu, nhưng không đi tìm thì cô lại thấy hơi lo lắng.
Ngặt nỗi cô lại không có số điện thoại và WeChat của Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-ngau/926628/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.