"Nếu muốn nghiệmthân cho những tú nữ kia, dựa vào cái gì mà yêu cầu y đồng của ta? Không đi!" Phùng Tông Anh cũng chẳng quan tâm mình sẽ bị đau, dùng hết sức vỗ một cái thật mạnh lên bàn, đến nỗi bút lông trên bàn cũng tưng lên văng ra rất xa.
Ân ngự y tuổi gần 40, dáng người hơi mập, sắc mặthồng nhuận, thấy Phùng Tông Anh nổi giận cũng không có vẻ gì là lo sợ,còn hăm hở chắp tay nói: "Tháng trước Hoàng thượng vừa hạ chỉ tuyển tú,chút thời gian chuẩn bị cho chúng tôi cũng không có, ngày hôm trước lạikiểm tra được Diêu phi nương nương có hỉ mạch, vì thế tất nhiên phải cómột ngự y đặc biệt ở bên cạnh để khi cần thì có thể chẩn bệnh ngay,nhưng người làm thì lại quá ít, mà Lê Tử Hà ngày thường ở trong việncũng không có làm chuyện gì quan trọng, viện sử đại nhân cần gì khẩntrương như thế."
Phùng Tông Anh hung hăng trừng mắt nhìn ông, nhất quyết không thương lượng nói: "Không đi, tuyệt đối không cho đi."
Nếu như người khác tới tìm bảo Lê Tử Hà đi qua đó cũng không thành vấn đề,nhưng nếu Ân Kỳ tới đòi người, ông tuyệt đối sẽ không cho! Chưa đủ lôngđủ cánh, ỷ vào thánh sủng không để ông vào trong mắt, chỉ cần ngày nàocòn có ông ở đây, thì ở Thái y viện này không tới lượt Ân Kỳ lên tiếngnói chuyện!
"Đại nhân đừng quên rằng, đây cũng là một cơ hội tốtđối với Lê Tử Hà, nếu như nhất định không chịu tham gia, sang năm lúcsát hạch y đồng sợ rằng sẽ vì vậy mà bỏ lỡ rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/69087/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.