Long liễn chầm chậmrời đi, trong hoàng cung trong nháy mắt yên tĩnh lại, chỉ còn có tiếngbước chân của thị vệ, xa liễn đi ở phía trước thỉnh thoảng còn phát raâm thanh “cót két”, còn có tiếng tim nhảy đập của Lê Tử Hà. Trong đầuđột nhiên như được cấp tốc đổ vào luồng khí nóng, đang lăn lộn kêu gàoầm ĩ mong muốn tìm được lối ra, cặp mắt bị dồn nén đến đỏ bừng lên,tiếng vang còn sót lại bên tai cũng dần dần bị âm thanh vù vù thay thế,mà ngay cả hô hấp cũng bắt đầu tắc nghẽn. Toàn thân Lê Tử Hà cứng đờ quỳ trên mặt đất, ép buộc mình cúi thấp đầu xuống không được ngước mắt,không được kêu lên, chỉ có thể trừng lớn hai mắt, nhìn bóng dáng vàngrực lướt qua trước mắt, bánh xe lăn từng vòng từng vòng như đang nghiềnnát trái tim nàng, chèn ép đến người run bần bật, nhìn trân trối vào hai đường dấu vết bánh xe trên mặt đất, cho đến tiếng xa liễn đã đi thật xa mới bật đứng lên gấp rút đi về phương hướng của Thái y viện.
Lýngự y kinh ngạc nhìn toàn thân Lê Tử Hà đằng đằng sát khí, há to miệngnhanh chân đuổi theo, trống ngực đập dồn dập, âm thầm oán trách bản thân càng già càng vô dụng rồi, đến nỗi ngay cả một đứa nhỏ tức giận mà cũng cảm thấy sợ hãi. . . . . .
Tại Thái y viện, Phùng Tông Anh không kiên nhẫn chắp tay đi tới đi lui ở trong phòng, trông thấy một mình LêTử Hà đang đi nhanh tới, nhíu mày cao giọng quát: "Đi xem bệnh cho cómột người lại mất tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/69086/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.