Buổi đêm rét buốt, gió lạnh gào thét, cắt xé làn da như con dao sắc. Lê TửHà cố gắng mở to mắt đến mức đau rát, đờ đẫn nhìn Ngự lâm quân bị chémgã ngục khắp nơi. Những giọt máu ấm nóng bắn lên mặt, chạm tới khóemiệng, mùi ngai ngái, hai tay ôm chặt lấn hơi ấm bên cạnh. Nàng nhắmmắt, cố gắng hít thở, tìm kiếm mùi thuốc thoang thoảng trong mùi máutanh gay mũi. "Tử Hà, ôm chặt." Thẩm Mặc áo đen, tư thái mạnh mẽ, dùngvải đen che mặt, chỉ lộ đôi mắt sắc bén mang ánh sáng chưa từng thấy,lóe lên hàn khí khiếp người, khẽ dặn dò Lê Tử Hà.
Thẩm Mặc mộttay cầm kiếm, một tay ôm Lê Tử Hà, đồng hành bên hắn là hơn trăm ngườimặc áo đen, cũng che mặt cầm kiếm, ngăn cản Ngự Lâm quân, mở đường chohắn.
Bên tai không ngừng vang tiếng đao kiếm va chạm và tiếng kêu thảm thiết của kẻ bị thương. Lê Tử Hà ghé mắt nhìn thanh kiếm của ThẩmMặc, màu đỏ tươi, dưới ánh trăng mờ ảo có thể thấy máu nhỏ xuống theomũi kiếm.
Vân Tấn Ngôn đã sắp xếp quân mai phục ngoài hoàng cung. Có lẽ chuyện quá khẩn cấp, lại không ngờ họ trốn đi theo lối nào, lượng người cũng không nhiều, nên dưới sự giúp sức của mọi người, Thẩm Mặcmang theo Lê Tử Hà đột phá vòng vây mau chóng. Tại rừng cây lân cậnhoàng cung có bốn chiếc xe ngựa, nhảy lên một xe, bốn gã phu xe lập tứchét lớn đi theo các hướng khác nhau.
Đường đi xóc nảy mà dườngnhư Lê Tử Hà không hề cảm thấy, chỉ đờ đẫn mở to mắt, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003545/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.