Phùng Tông Anh mang theo Lê Tử Hà đi đến Long Hoàn cung. Thứ nhất bởi vì đúng như lời của Lê Tử Hà, sau khi tỉnh lại Vân Tấn Ngôn tinh thần bất ổn,ngày nào cũng có một hai canh giờ vô cùng đau đớn. Ông đã bắt mạch,nhưng không tìm ra thứ bệnh gì. Thứ hai bởi vì Lê Tử Hà nhiều lần gặpnạn vì nét chữ của mình, ông thông báo một chút thì tốt hơn. Vừa mới vào Long Hoàn cung đã nghe thấy tiếng cười to của Vân Tấn Ngôn và tiếngcười duyên của Diêu phi, Phùng Tông Anh cau mày, Ngụy công công xướngtên xong liền dẫn Lê Tử Hà vào trong.
"Y đồng Lê Tử Hà tham kiếnhoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến Diêu phi nương nương, Nghiên phi nương nương, nương nương vạn an."
Vân Tấn Ngôn ngồi trên chiếc ghế dài vàng óng giữa điện, hai bên trái phảichính là Diêu phi và Nghiên phi. Diêu phi ăn vận đẹp đẽ, quần áo vẫn xahoa cao quý như mọi ngày, bụng hơi nhô ra, thân thể cũng hơi mập lên, lộ vẻ phúc hậu hơn lúc trước. Nghiên phi thùy mị cũng không kém, đeo trang sức đơn giản, hoa văn tự nhiên, thân thể hiển nhiên yếu ớt hơn Diêu phi rất nhiều, cứ như chỉ vừa chạm nhẹ cũng có thể vỡ, vừa đẩy liền đổ,hàng mày còn lộ vẻ u buồn.
Lê Tử Hà vừa mới tiếp chỉ đứng dậy, đã thấy nàng cười nhạt với mình.
"Nên bắt mạch rồi." Phùng Tông Anh vừa thấy hai sủng phi tề tựu thì sa sầmmặt, cầm lấy hòm thuốc trên vai Lê Tử Hà, dằn mạnh lên bàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003451/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.